Để thư giãn trước kỳ show GSD phía Bắc sắp tới. Mời toàn thể bạn bè của Lê Khuyến cùng đọc truyện "Tình yêu của King" - một chú chó cưng của tác giả.
Tác giả - Ông chỉ biết loài chó... ông rất yêu thương, đặc biệt là German Shipherd - becgie. Ông không hề quan tâm đến chiến sự và thi đấu. ������(Xin được dấu tên tác giả).

Tình yêu của King
King không phải là “vua”, mà là một chú chó chăn cừu Đức thuần chủng, đẹp mã, thông minh, có lý lịch tư pháp rõ ràng, vào sổ đăng bạ của Hội chó chăn cừu Đức ở Việt Nam với số VN4021/17. Đầu mùa thu năm ngoái, khi học trò gửi tặng mình con King, nó mới ba tháng tuổi. Khi ấy, nó là một chú bé nghịch ngợm, gặp cái gì cũng tha lôi cắn xé, phải kiên nhẫn lắm mới bảo được nó việc gì nên làm, việc gì không nên làm đối với giống chó. Giờ đây King đã là một chàng trai vạm vỡ, lông màu xám hung, với dáng đứng hùng dũng, cao quý. Trong đêm thanh vắng, tiếng sủa của nó vang xa hàng cây số, làm rối loạn tâm can các nàng chó cái từ Hồ Gia Sàng vào tận Núi Tiện.
Một ngày nọ, hàng xóm đưa về một con chó cái giống miền núi, nhỏ nhắn, đầu dài, chân thon, lông khoang vàng trắng, cực nhanh nhẹn và vui tính. Cổng nhà mình vốn chẳng bao giờ đóng, nên cứ sáng ra là lũ chó ở ngõ lại kéo đến tụ tập, bình phẩm con này đẹp con kia xấu, chủ nhà này dễ tính hay chủ nhà kia keo kiệt, cả tháng mới cho chó ăn một bữa lòng thiu, còn thì toàn cơm nguội chan canh vớ vẩn. Tất nhiên, các chủ nhà không biết, nếu biết thì khối con ốm đòn vì chó chẳng nể mặt chủ. Con Khoang bé nhất hội, lại là lính mới, nên hay bị bắt nạt. Cứ định mở miệng kiểu muốn khoe chủ em thế này, chủ em thế kia là lại bị mấy con chó già mắng ông ổng. Những lần như vậy, con King phải đứng ra bảo vệ. Nó trừng mắt nhìn mấy con chó già, hàm ý để con Khoang nó nói, đừng cậy nhiều tuổi mà cả vú lấp miệng em. Mỗi khi nó ngẩng cái đầu cao quý lên, hộc to một tiếng, thì lũ chó cả xóm đều sợ xanh mắt mèo. Bởi vì, với cái miệng rộng cả gang tay, nó đã từng ngoạm một phát gẫy cổ một chú chó nặng hơn một yến, chỉ vì dám chê nó hôi như chó ...Tây.
King và Khoang chơi thân với nhau, như thể chúng sinh ra là để dành cho nhau. Mỗi khi có khúc xương ngon, King lại kêu Khoang đến, rồi nó nằm ghếch mõm lên hai chân trước, lặng lẽ ngắm con Khoang trầy trật gặm xương. Thỉnh thoảng ném cho King một cái bánh bích quy, khi nó vào nằm dưới chân mình xem mình hí húi viết, nó bèn ngậm vào mồm, rồi lặng lẽ ra đi. Mình biết nó mang bánh cho bạn gái của nó. Và hàng đêm, hai con nằm trước hiên nhà mình, vừa trông nhà, vừa hàn huyên đủ chuyện trên trời dưới biển...
Thế rồi con Khoang sinh con, hai con lông khoang, ba con lông xám, con nào cũng đẹp. King ra dáng một ông bố tốt, tất bật suốt ngày quanh ổ chó con, thực ra thì cũng chỉ ngửi ngửi hít hít chứ có biết làm gì. Thỉnh thoảng cu cậu đến cào cào chân mình, mắt chớp chớp rất điệu, ra dáng hãy giúp tôi một tay. Mỗi lần như thế mình phải lấy cho cu cậu khúc xương hay vài cái bánh để cu cậu mang đi.
Cuộc đời không phải lúc nào cũng là giấc mơ đẹp. Con người biết thế vì phải vật lộn gian nan để tồn tại, nhưng chó nuôi không biết thế, vì chúng được chăm sóc tử tế. Một ngày nọ, hàng xóm chuyển nhà về quê ở, họ mang con Khoang đi mất. Lần đầu tiên mất bạn tình, con King buồn lắm, dường như cả thế giới đối với nó là trống rỗng, vô nghĩa. Cả ngày hôm đó nó không ăn uống gì, cứ nằm ghếch mõm lên chân, mắt nhìn vô định về phía trước. Khuyên nhủ thế nào cũng chẳng được, nịnh nọt bánh kẹo thế nào cũng chẳng xong, mình bèn lấy một quyển sách, ngồi xuống cạnh nó và bảo:
- Mày buồn làm tao buồn lây, để tao đọc sách cho mày nghe nhé.
Nó nằm im, chẳng ử hữ gì. Mình cũng chẳng để ý đến thái độ bất lịch sự ấy, mở sách ra đọc, vừa đọc vừa nhìn vào mắt nó. Đó là một tuyện ngắn của Bunin, nhà văn Nga, kể về mối tình của ông chủ quý tộc với người hầu gái tên là Luska. Vượt qua sự phân chia đẳng cấp, họ đến với nhau. Rồi người hầu gái chết ngay sau khi sinh con. Nhà quý tộc hàng chục năm sau, cho đến lúc chết, đã không rời ngôi nhà của mình đi đâu, không lấy ai nữa, sống và chết với tình yêu của mình.
Không hiểu do mình đọc truyền cảm hay câu chuyện quá hay, mà đánh thức được sự chú ý của con King. Khi đọc đến câu”Danh vọng có thể lựa chọn còn tình yêu đích thực không lựa chọn” thì thấy mắt nó chớp chớp. Khi đọc đến câu”Đàn bà đẹp chỉ xếp ở hàng thứ hai, ở hàng đầu là chỗ của những người đàn bà duyên dáng”thì thấy nó lúc lắc cái đầu. Và khi mình đọc đoạn nhà quý tộc nghĩ về người chết như sau:”Nàng đã vĩnh viễn bước vào cuộc đời ta”, mình thấy nó nhắm mắt lại, và khi nó mở mắt ra, hai giọt lệ to tròn lăn xuống đám lông hung xám của nó...
Sau hôm ấy, đêm nào nó cũng vào nằm dưới chân bàn viết của mình, cọ cọ cái đầu vào chân mình như có ý bảo: Hãy đọc cho tôi nghe chuyện gì đó đi. Một câu chuyện thật hay, làm cho ta thấy cuộc đời này đáng sống.
(Gia sàng, mùa Thu 2018)